Menu
Chuyện nhỏ cùng con

Thang máy và cây kẹo mút!

Tại thang máy, hai cha con nọ đang trò chuyện vui vẻ. Năm đứa bé chạy ào đến tranh nhau bấm thang máy. Một người mẹ lên tiếng “ ồn quá, chú bấm rồi bấm gì nữa”. Mặt nhóc chùng xuống.

Lúc này ông bố ngừng nói: “ các cháu muốn nhấn à, để chú giúp nhé” Thế rồi lần lượt ông nhấc bổng từng bé một, mỗi bé đều có phần. Các bé vui vẻ vào thang máy. Ông bố lại tiếp tục trò chuyện cùng con trai của mình. Hai cha con đứng cạnh nhau, mặt hướng về nhau mỉm cười.

Mình lên tiếng hỏi “anh đến từ đâu ạ? Anh thật kiên nhẫn với các bé”

Ông bố mỉm cười “ bố con mình sống ở Phần Lan, cả nhà cùng nhau về thăm quê hương”

Thang máy dừng lại, ai về phòng nấy để lại trong lòng mình ấn tượng khó quên. Ông bố ấy sẵn sàng dành thời gian cho các bé mà anh ấy không biết, dù lặp lại một việc nhiều lần. Không khó chịu, không phiền hà.

Ngẫm lại mình, mình có đủ kiên nhẫn với những người mà mình không quen.

—————————————————————******—————————————————–

Xe dừng ở ngã tư, cạnh bên là một ông tây, bất giác nhìn sang thấy ông mỉm cười.

“Xin chào cậu nhỏ, cậu đang làm gì thế”

Con vẫn mê say với cây kẹo mút, không trả lời. Mình bất giác theo thói quen đốc thúc “ ông hỏi con kìa, nói với ông mình đang làm gì nhé”

… Im lặng, con vẫn tiếp tục với chiếc kẹo mút trên tay…

“ Hãy để anh ấy tận hưởng cây kẹo của mình, lúc này không ai thích phải trả lời đâu” rồi ông mỉm cười chạy đi. “ Chúc gia đình cuối tuần vui vẻ”

Cuối cùng thì, hãy để đứa trẻ 4 tuổi tận hưởng thế giới của bé thay vì luôn sợ hãi những lời nhận xét “ sao con bạn không ngoan, không biết chào ai cả”.

Việc của mình là, cứ làm gương. Bé sẽ nhìn bạn và làm theo khi sẵn sàng.

Mẹ của Tây & Jessie