Bạn chuẩn bị sinh bé thứ hai? Bạn đã có bé thứ hai và nhận thấy bỗng dưng con đầu ngày càng khó chịu, mè nheo?
Trước khi sinh bé, bạn đã chuẩn bị tâm lý cho con, làm đủ các bước được hướng dẫn. Thế nhưng bạn vẫn thấy bất lực, không hiểu tại sao con lại không yêu em như mong đợi?
Bản thân mình đã chuẩn bị tâm lý có em cho bé lớn thật kỹ lưỡng từ trước khi mang thai. Mỗi đêm mình luôn ôm con thủ thỉ về em đến với gia đình. Con đã luôn mong đợi em ra đời và đón em ở viện trong niềm hân hoan.
Nhưng sau khi sinh em khoảng một tháng, mình thật sự rơi vào khủng hoảng. Bé lớn muốn được mình đút ăn cơm dù đã tự ăn từ lâu và không chấp nhận đến trường mẫu giáo.
Mình quyết định học và tìm kiếm giải pháp cho con. Làm thế nào để con yêu em? Làm sao để con chia sẻ mình với em?
Thế nhưng điều đặc biệt là: câu trả lời nằm ở mẹ, không phải con.
Sự thật là mình 30 tuổi có thể làm gì sẽ làm gì để mọi thứ tốt lên không phải đứa bé 3 tuổi.
Sự thật là mình có thể chọn vừa ôm em vừa chơi cùng bé lớn.
Sự thật là mình có thể chọn cho bé nhỏ vừa ti mẹ, vừa đút bé lớn ăn cơm.
Bắt đầu bằng sự thấu hiểu và yêu thương. Đứng ở vị trí của con, con chỉ đang mong có lại người mẹ ban đầu. Người đã ôm ấp mình mọi lúc mọi nơi, đón đưa mình đến trường. Mình hiểu rằng con đang muốn có lại sự chú ý, con chỉ muốn được yêu thương một lần nữa, vẹn nguyên như lúc đầu.
Và sau đây là những điều mình đã thay đổi để mang hai con đến gần nhau:
Mỗi đêm ôm con ngủ, mình luôn trò chuyện với bé về tình yêu dành cho hai con. Ngay từ ngày mang thai, bé luôn hiểu rằng em sẽ là thành viên mới của gia đình, em sẽ ngủ cùng bố, mẹ và anh hai. Sự xuất hiện của em không bao giờ là nguyên nhân khiến con không được ngủ cùng bố mẹ.
Khi con tự chơi trong lúc mẹ dỗ em ngủ, mình luôn cám ơn con đã chờ đợi mẹ. Khi em đã ngủ, mình chạy đến chơi cùng con và không quên truyền đạt, em đã ngủ rồi, giờ mẹ dành thời gian cho con.
Hôm nào con không sẵn sàng, mình sẽ ôm em ngủ trên tay và mình chơi cùng anh. Như vậy mình có thể chăm sóc cả hai cùng một lúc. Một lần nữa em không là nguyên nhân mẹ không còn thời gian cho anh.
Mình duy trì nuôi bú song song lúc mang thai. Để con tự do quyết định việc dừng hay chia sẻ cùng em. Sự có mặt của em không khiến con phải ngừng bú mẹ.
Hôm nào khi bà ẵm em đi chơi, khi em về mình sẽ nói chắc em nhớ mẹ và cũng muốn được cạnh mẹ như con nên mẹ sẽ chăm sóc em.
Đặc biệt, mình quyết định cho con tạm nghỉ học mầm non trong thời gian thai sản. Dành thêm thời gian anh lớn ở cạnh mẹ. cho hai anh em ở bên cạnh nhau. Con sẽ dần làm quen và chấp nhận sự có mặt của em trong gia đình.
Mỗi buổi chiều từ ngày mình khỏe lại, mình nhờ bà trông em ngủ, đèo bé lớn dạo chơi. Cùng con đến thăm trường học, trao đổi với con sau này em lớn, cả gia đình sẽ cùng đưa em đi dạo cùng.
Công bằng thật sự sẽ đến từ hành động yêu thương chứ không đến từ lời giáo huấn suông.
Mình thật sự hạnh phúc khi đã chọn để con ở nhà khoảng thời gian này. Bù lại phải nỗ lực gấp ba để vừa chăm bé nhỏ, vừa chăm bé lớn và hồi phục sức khỏe sau sinh.
Thử thách cũng là cơ hội để mang tình yêu kết nối hai con. Giờ đây dù đôi lúc chí choé, con vẫn yêu em theo cách riêng của mình. Làm mẹ không hề dễ dàng, và làm mẹ của hai em bé càng khó khăn hơn nữa. Nhưng hạnh phúc thì không thể đo đếm bằng lời.
Đừng bỏ rơi con, tổn thương con đầu lòng thật sự có thể tránh.
Mẹ của Tây & Jessie