Menu
Sinh nở và nuôi con

Làm thế nào để sinh thường sau sinh mổ?

Mình sinh mổ bé đầu sau 21 giờ với đầy đủ dấu hiệu của một cuộc chuyển dạ thuận lợi. Tuy nhiên sau khi chích gây tê màng cứng thì mình mất cảm giác và không còn cảm nhận được cơn gò, cuối cùng thai ngừng tiến triển và mình “bị” mổ. Nghĩ đến cơn đau sau mổ đến giờ vẫn thấy rùng mình. Ba năm sau, mình sinh bé thứ hai, lần này mình quyết tâm sinh thường.

Đầu tiên, hãy cùng tìm hiểu về lợi ích sinh thường sau sinh mổ. Đó là thời gian hồi phục ngắn hơn, giảm nguy cơ nhiễm trùng, tránh tổn thương ruột hoặc bàng quang, hay vấn đề về nhau thai. Đặc biệt, mất máu ít hơn so với sinh mổ (*)

Kế đến, hiểu rõ quá trình chuyển dạ, tình trạng vết mổ cũ, hiểu về cuộc sinh. Cuối cùng là lên kế hoạch để cơ hội trở nên khả thi nhất.

  • Tham khảo kinh nghiệm các mẹ đã từng sinh thường sau mổ thành công
  • Tìm kiếm bác sĩ chấp nhận theo dõi sinh thường sau mổ
  • Tham gia các khóa tiền sản với kiến thức cụ thể về quá trình chuyển dạ, các bài tập khi bạn đối diện với cơn đau.
  • Tập Yoga bầu, tập hít thở
  • Chọn bệnh viện hỗ trợ sinh thường sau mổ
  • Theo dõi thai kỳ, đảm bảo cân nặng của mẹ và bé.

stockadobe.com

Và đây là hành trình mình đã trải qua, hi vọng sẽ mang lại nhiều thông tin hữu ích:

  • 3h sáng mình bắt đầu đau. Lần này thay vì vội vã đi bệnh viện, mình nằm im hít thở, rồi đếm. Vẫn còn xa 10 giây 3 cơn gò, mình tiếp tục cố gắng ngủ.
  • 7h sáng lay ông chồng và con lớn đang ngáy ngủ, em đau hơn 5 tiếng rồi mình cùng đưa con đi học nhé anh.
  • 9h sáng: bé lớn đi học, mẹ ngồi trong xe nhăn nhó nhưng lòng bình tĩnh, vết mổ không đau, cơn gò vẫn tính bằng chục phút. “Chồng hỏi vào viện luôn không em?” Nhớ bài bác sĩ dặn, lại sợ cảnh vào phòng sinh sớm, mình nói đi cà phê ăn sáng nhá!.
  • 12h trưa: tròn 10 tiếng có dấu sinh, mình vào viện, các cô đo cơn gò đã dày đặc hơn, mình được cho nhập viện. Lần này mình chủ động xin ở lại phòng ngoài, để vận động. Mình tập với banh để chống chọi cơn gò, vận động liên tục.
  • 16h chiều: vẫn chưa có dấu hiệu, mình nói chồng đi đón con lớn, rồi lên giường tranh thủ ăn và chợp mắt giữa các cơn đau.
  • 20h tối: ngoại từ quê lên, khuyên mình “xin” mổ. Mình cười, biết bà thương, sợ mình đau. Lòng đã quyết nói bà về ngủ nghỉ ngơi, nếu bác sĩ chỉ định, thì con mổ. Trước khi về bà chỉ “bí kíp”, mình tập trung ghi nhớ.
  • 22h tối: đã 20h từ khi có cơn đau, mình vẫn chưa sinh. Cô hộ lý hỏi mình có biết hoa khi nào nở?  Hãy để cơ thể tìm câu trả lời cho chính mình em. Ôi, mình may mắn khi gặp được những người tuyệt vời như thế.
  • 23h tối: cơn đau dồn dập, lúc này banh tập luyện không còn tác dụng, mình được đưa xuống phòng sinh. Bác sĩ của mình đã ngủ nhưng cũng thức đi thật xa để đến viện giúp mình. Biết ơn lần nữa. Mình lần này không chọn gây tê màng cứng, việc này sẽ khiến mình mất đi khả năng lắng nghe cơn đau đảm bảo vết mổ cũ an toàn. Nắm chặt tay chồng, mình rơi nước mắt vì cơn đau ngoài sức tưởng tượng.
  • 3h sáng hôm sau: con gái bé nhỏ chào đời với sự giúp sức của bác sĩ, hỗ trợ tuyệt vời của ê kíp y tá, và nhất là anh chồng ngồi đếm cơn co, hít thở cùng vợ. Tuy cơn đau là cùng cực nhưng sau khi con ra đời, thì người mẹ như được hồi sinh. Mình không còn mệt lả, nhìn con gái nằm yên trong lòng mẹ, bú mút sau 5 phút chào đời. Mình hạnh phúc không nói nên lời.

Hành trình sinh thường sau sinh mổ thật sự đáng nhớ. Chỉ 3h sau sinh, 7h sáng mình đã có thể ngồi ôm con cho bú không một cơn đau. 8h ngoại và con trai đến thăm mẹ và em. Nước mắt mình đã rơi vì hạnh phúc.

Bài viết này hi vọng sẽ mang đến cho các mẹ động lực để sinh thường sau mổ. Hồi phục sau sinh thường với mình thật sự là đáng kinh ngạc và thật sự tuyệt vời cho hành trình nuôi con sữa mẹ hoàn toàn từ giây phút con chào đời với lần sinh mổ khó quên trước đó.

Hãy tìm hiểu thật kỹ kiến thức, tìm kiếm sự giúp đỡ là bệnh viện và y bác sĩ, và hơn hết hãy lắng nghe cơ thể kỳ diệu của mình. Bạn sẽ bất ngờ với sức mạnh mà thượng đế mang đến cho bạn.

Và dù bạn có thất bại, bạn lại sinh mổ lần nữa. Không sao, bạn đã cố hết sức, quan trọng là bạn đã từng nỗ lực cho một cơ hội khác. Hãy mỉm cười vì cuối cùng bạn và con đã bình an ở cạnh nhau!

Mẹ của Tây & Jessie